TẠM BIỆT
Sắp xa nhau rồi các bạn ơi có biết?
Gửi lời tạm biệt vào hoa phượng dấu yêu
Gửi bao kỉ niệm theo ánh nắng cuối chiều
Hôm nay đã tắt để ngày mai chiếu sáng.
Ta xa nhau để mai này gặp lại
"9" năm học đâu ai nỡ đành quên
Mỗi người một ngả nhưng con tim ở lại
Nơi sân trường tuổi học trò hồn nhiên
KHÔNG ĐỀ
1/ Nếu như em là sắt
Thì anh là Carbon
Dẫu dài ngắn vuông tròn
Vẫn sắt son trong một
Nếu như em là cột
Anh xin làm căn nhà
Dù bão tố phong ba
Vẫn ôm em, che chở
Nếu như em là phở
Thì anh là nước lèo
Ðời có cuốn vèo vèo
Ta bên nhau em nhỉ
Nếu như em là chỉ
Anh lại biến thành kim
Dù kim có khó tìm
Dù chỉ gầy dễ đứt....
Giả như em có sứt
Thì anh cũng rốn lồi
Lồi rốn với sứt môi
Chúng ta đi cùng lối
Giả như em sợ tối
Anh sẽ là ngọn đèn
Dù dầu đắt xăng lên
Anh vẫn luôn toả sáng.....
Còn nếu em là ván
Anh sẽ xin làm đinh
Ðóng một triệu chuyện tình
Cũng không khi nào hết
Nếu em làm biển biếc
Anh làm sóng bạc đầu
Dù tận dưới lòng sâu
Cũng ngoi lên mặt biển
2/Bằng lăng đem hoa dải tím chân trời
Phượng thay áo đón chào mùa mới
Tháng năm qua tưởng chừng rất vội
Hè đến rồi day dứt không thôi.
Đã gửi gì cho nhau nhỏ ơi
Một thoáng bâng khuâng, một thoáng bối rối
Những ánh mắt trao nhau rất vội
Mai xa rồi có nhớ đến tôi
Bằng lăng ơi tim mái một thời
Phượng rắc lửa thắm tình bè bạn
Dòng mực có khi đầy khi cạn
Gặp nhau Rồi cũng đến lúc phải rời
Dòng thời gian vẫn lặng lẽ trôi
Ta chưa kịp trao nhau lời cuối
Bốn mắt nhìn nhau bối rối
Một thoáng bâng khuâng, một thoáng bồi hồi.
3/Biết nói gì đây trong phút chia ly,
Khi mai này con đường chia hai ngả,
Nỗi nhớ không tên và một nơi xa lạ,
Một vùng trời thiếu vắng bóng em.
Thôi chào tuổi sinh viên, thôi tạm biệt mái trường
Anh đã ra đi không có quyền trở lại
Bằng lăng ơi, tím chi mà tím mãi
Mùa hoa buồn ở lại nhé, tôi đi...
Cổng trường khép sau lưng, uể oải, nặng nề
Như khép lại cái thời đầy mơ tưởng
Ngoái nhìn bạn gặp mắt buồn như khóc
Bài thơ viết dở chừng đã bỗng hóa già nua
Nửa đầu bài thơ viết khi tuổi học trò
Viết cho hết những gì tươi trẻ nhất
Nửa sau bài thơ viết khi cổng trường đã khép
Anh bước vào đời, chấm hết - những vô tư
Bạn bè anh đi khắp các miền xa
Ai cũng hiểu chia lìa nhưng không nói
Có đứa bạn kia mơ thành một thi nhân
Lận đận mãi mà chẳng tìm ra việc
Sinh viên là mơ, cuộc đời là thực
(Thằng bạn cười chua chát nói cùng anh)
Thôi chào những đêm khuya chong mắt với ngọn đèn
Chào những mùa thi cãi nhau vì chuyện vặt
Chào cô gái anh thương mà chưa lần hò hẹn
Đành xa nhau thôi trong nỗi thẫn thờ
Đã muộn mất rồi, ôi cái thuở vô tư
Chào tất cả, đừng trách nhau gì cả
Bằng lăng ơi, tím chi mà tím quá
Hàng liễu buồn ở lại nhé, tôi đi...
4/Hình như đông vừa trở về đâu đó
Trưa tan trường thương áo trắng em bay
Ngày qua ngày gió về ru tình cũ
Chợt xôn xao từ buổi lá thay màu
Mưa cuối mùa còn bay bay thật nhẹ
Và dáng em chắc cũng rũ trên đường
Đường mấy nẻo ân tình qua mấy ngõ
Sao phố dài anh chỉ thấy mù sương?
Dáng em còn bơ vơ vào lớp học
Áo lạnh hồng em khắng khít trên vai
Vai em gầy như tình anh bật khóc
Giọt lệ tình sợ lạnh cả hai tay
Hình như đông vừa trở về lối nhỏ
Sáng nhìn em thơ thẩn trước cổng trường
Chồng tập vở còn vương mùa thu cũ
Sao tình anh em để rớt trên đường?
Đông vẫn gọi gió về cho buốt lạnh
Em vẫn hững hờ những nỗi lặng yên
Anh chưa biết tình mình là ảo ảnh
Nên còn long đong bao nỗi ưu phiền
Hình như đông vừa trở về-rất lạnh
Ru tình anh theo những giấc mơ nào
Như tình yêu em giữ hoài khoảng cách
Nên trong đời anh ngự mãi buồn đau
GIỌT NẮNG DẠI KHỜ
Tôi viết bài thơ thủa học trò
Thủa hồn chớm mộng mắt vương mơ
Thủa đời quên bỏ từng tuổi lớn
Thủa biết tình yêu, buổi vu vơ
Thủa ấy thời gian đẹp tháng ngày
Và tâm hồn nữa cũng đổi thay
Mang hồn sách vở đi vào lớp
Gửi mộng và thơ ở lại ngoài
Em - Chim sẻ nhỏ giữa sân trường
Đời em còn rộn những hồi chuông
Hồn em còn đẹp như màu áo
Đâu biết tình tôi đã nhớ thương
Tôi vẫn thầm riêng một góc chờ
Đường em đi hoa lá thành thơ
Tôi ngơ ngẩn đợi em về muộn
Áo trắng nguyên màu em có mơ?
Rồi bỗng dưng trăm cánh phượng hồng
Đỏ trời mùa hạ, nở bâng khuâng
Tôi ép tặng em màu hồng ấy
Để những mùa sau mỏi mắt trông
Thủa ấy mùa thu hay mùa xuân?
Thủa ấy qua đi chỉ một lần
Bây giờ mùa hạ bao nhiêu phượng
Nở hết vào tôi một nỗi buồn.
HOA HỌC TRÒ
Bây giờ còn nhớ hay không?
Ngày xưa hè đến phượng hồng nở hoa
Ngây thơ em rủ anh ra
Bảo rằng nhặt phượng về nhà chơi chung
Bây giờ còn nhớ hay không?
Anh đem cánh phượng bôi hồng má em
Để cho em đẹp như tiên
Nhưng em không chịu sợ phải lên trên trời
Lên trời hai đứa hai nơi
Thôi em chỉ muốn làm người trần gian
Hôm nay phượng nở huy hoàng
Kể từ hai đứa lỡ làng duyên nhau
Rưng rưng phượng đỏ trên đầu
Tìm em anh biết tìm đâu bây giờ?
Bao nhiêu kỷ niệm ngày xưa
Gửi vào đây một bài thơ cuối cùng
Bây giờ còn nhớ hay không?
Có người đến nhận làm chồng...mà thôi..........
HƯƠNG BUỒN
Tóc dài phủ kín bờ vai,
Chiều mơ im ngủ trên đài mây cao
Đây hàng phượng thắm lao xao,
Đây con đường trắmg hôm nào em đi.
Cho em cả lệ từ ly,
Bằng muôn tiếc nhớ gió thì thầm ca
Hương buồn lấp kín hồn ta.
Chợt nghe dĩ vãng phai nhòa thời gian
Đường chiều dạo bước lang thang.
Nửa hồn ta chết nửa tan khói sầu.
Chim hồng vỗ cánh về đâu?
Cho ta muôn phép nhiệm mầu nghe em.....
TÍM
Áo trắng em bay trước cổng trường
Lòng anh ngơ ngẩn với yêu thương
Khăn tím em cài trên tóc mượt
Tưởng chừng giọt lệ đọng sầu vương
***
Dáng em thấp thoáng mờ hư ảo
Hàng cây bả đậu gió lao xao
Anh ngỡ linh hồn thành tượng đá
Thơ thẩn quên luôn tiếng chuông vào
***
Anh muốn hôm nào em bước qua
Cho anh tựa cửa đứng trông ra
Cho anh ngâm mãi vần thơ Tím
Tim tím hồn anh, tim tím Hoa
***
Nếu ai có hỏi anh nghĩ gì?
Anh đây chỉ nghĩ mối tình si
Mong rằng em mãi là như thế
Mỗi sáng anh nhìn bước em đi
***
Mái tóc em cài khăn tim tím
Anh nghe chừng tím cả buồng tim
Tim tím - tâm hồn anh cũng tím
Tím trời, tím đất, tím hoa sim
THOẢNG QUA
Tiếng hát
Em đưa tôi về đâu
Về cuối con đường tình định mệnh
Hay về vùng mưa bảo yêu đương?
Trong trong cơn mê tôi nghe tiếng hát em
Ở đâu đây? Trên đồi núi, cỏ cây, vực thẳm?
Không ! Không !
Hình như trong trái tim tôi
Đang nức nở, kêu gào, dẫy chết
Hát nữa đi em!
Cho anh nghe tiếng hát em
Mãi bên anh- Dài lâu
Ngoài trời đổ giọt mưa ngâu
Tôi ôm Hạ trắng mà sầu trong tim
Dáng em nho nhỏ - bước chim
Mang theo tiếng hát về miền lãng du