MÈO KHÔNG CHỊU ĐƯỢC NÓNG?
Ngồi rét run cầm cập, tèo hỏi mẹ:
- Mẹ này, sao con mặc bao nhiêu áo mà không thấy ấm mà con mèo trên người chẳng mặc chiếc áo nào mà vẫn không bị chết rét?
Mẹ Tèo cười:
- Trên mình mèo có nhiều lông, có thể dày ngang với quần áo của chúng ta, thế còn cảm giác gì lạnh nữa?
Đến mùa hạ, một hôm mẹ đi làm về, thấy con mèo từ trong nhà chạy ra liền hốt hoảng kêu lên:
- Trời đất ơi, lông mèo rụng hết đi đâu rồi!
Tèo từ trong nhà bước ra bình thản nói:
- Bây giờ thời tiết nóng lắm, da dẻ người mình còn chẳng chịu được. Con mèo có nhiều lông thế, chắc là nóng lắm nên con đã lấy kéo cắt trụi rồi.
NHẤT TỰ VI SƯ
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20-11, ông chủ tịch xã đến thăm một trường cấp hai. Trong buổi gặp mặt các thầy cô giáo và các em học sinh, ông hỏi một học sinh lớp 9:
- Cháu có biết câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” ý nói gì không?
- Thưa bác, nhất là một, tự là chùa, sư là thầy. “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” có nghĩa là “Một nhà chùa có một ông thầy, bán cái chùa thì còn lại mỗi ông thầy”.
Ông chủ tịch nghiêm nghị:
- Hỏng! Hỏng cả rồi! Học sinh, học trò vô lễ thật… các cháu có nghe nói: “Tiên học lễ, hậu học văn” lần nào chưa? Đấy, đấy!... Bà tiên trên trời còn học lễ nghĩa, bà hoàng hậu là vợ vua, uy quyền là thế mà còn phải học văn nữa là… là các cháu.
- ?!
NHANH TRÍ
Một người đàn ông vội vã bước vào quán rượu và gọi một ly Mác-ti-ni-đúp.
Ông ta nốc cạn một hơi, bỏ tờ giấy bạc năm đôla lên quầy rồi quay lưng bước ra khỏi quán. Người bồi bàn cầm tiền nhét vội vào túi áo. Ngay lúc ấy, anh ta ngẩng lên trông thấy ông chủ đang đứng nhìn mình đăm đăm.
Suy nghĩ thật nhanh anh ta nói:
- Chào ông chủ, ông chủ có trông thấy gã đàn ông vừa rồi không? Bước vào đây, mua một ly Mac-ti-ni-đúp, thưởng cho tôi tờ bạc năm đôla, rồi hối hả bỏ đi mà quên trả tiền.
CÔNG NGHỆ BẬC THẦY
Trong đại hội hàng không quốc tế, một người Mỹ hùng hồn tuyên bố:
- Hãy đưa tui cục sắt tui sẽ làm ra một con boeing 767!
Người Nhật đứng gần đó bĩu môi:
- Hãy đưa tui một ít chất bán dẫn tui sẽ trang bị cả hệ thống thông tin liên lạc trên con 767 đó.
Bác VN nãy giờ lo chụp hình cũng quay sang quả quyết:
- Nếu đưa tui một nữ tiếp viên hàng không tui có thể cho ra đời một phi hành đoàn và hành khách số lượng không hạn chế ...
THƠ TOÁN HỌC
Ta gặp nhau qua phương trình thể tích
Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha
Góc độ nào mà tính mãi không ra
Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách
Đời "nghịch số " nên em không oán trách
"Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi
"Định lý" nào mà ngăn được bờ mi
Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi
"Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi
Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian
Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn
Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến"
Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện"
Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song"
Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công
Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm"
CÔNG VIỆC CỦA ĐÀN ÔNG
Chồng đang xem ti vi thì vợ giục:
- Anh đi chợ đi!
- Đó không phải là công việc của đàn ông! - chồng đáp.
- Thế hả? Vậy thì lên giường ngay, tôi sẽ giao cho anh việc của đàn ông!
- Thôi được rồi! Cái giỏ đi chợ đâu?
CẤM ĐỖ
Một người đàn ông dừng lại hỏi viên cảnh sát:
- Tôi có thể đỗ ở đây không?
- Không!
- Vậy những chiếc xe kia sao lại đỗ được?
- Họ không hỏi.
HỎI XEM ĐÃ CHẾT THẬT CHƯA
“Hai anh chàng New Jersey đang đi săn trong rừng thì một anh ngã lăn ra bất tỉnh, miệng không thở, mắt mũi đờ đẫn. Anh chàng kia liền rút ngay điện thoại gọi cho trung tâm cấp cứu: “Alo, bạn tôi chết rồi. Tôi phải làm sao đây?”
Tiếng nhân viên trực tổng đài: “Cứ bình tĩnh đã, tôi có thể giúp anh. Trước tiên, phải biết chắc là anh ta đã chết thật chưa”.
Im lặng trong giây lát, rồi một phát súng vang lên
Và tiếp theo tiếng anh chàng thợ săn hồi hộp: “Xong rồi. Chết thật rồi đấy. Giờ sao nữa?”.
NHƯNG CON KHỈ ĐẮT GIÁ
Một khách hàng bước vào cửa hàng bán thú cảnh ở thung lũng Silicon để mua một con khỉ. Tìm được con vật vừa ý, ông ta hỏi người bán hàng:
- Con khỉ này giá bao nhiêu?
- 500 đôla - Người bán hàng đáp.
- Sao đắt thế? - Ông khách giãy nảy lên.
- Vì nó biết lập trình bằng ngôn ngữ C. - Người bán hàng trả lời.
- Thế còn con bên cạnh? - Khách hàng hỏi tiếp.
- Con đó giá 1.500 đôla vì nó biết lập trình bằng ngôn ngữ C++ và công nghệ hướng đối tượng.
Ông khách quay sang con khỉ ở chuồng bên:
- Vậy còn con này?
- Con này giá 3.000 đôla.
- 3.000 đôla!!! - Ông khách kêu lên - Thế nó biết làm những gì?
Người bán hàng nhún vai
- Thật lòng mà nói, tôi chưa từng thấy nó động chân động tay làm bất cứ việc gì, nhưng nó tự nhận là chuyên viên tư vấn.
ĐẠI CA ĂN QUẢ ĐẮNG
Trong nhà tù nọ có đại ca nổi tiếng hung hăng. Phạm nhân mới nào làm mếch lòng hắn đều bị điều trị ra trò.
Một hôm người nhà phạm nhân mới mang vào một con gà béo thơm ngon. Đại ca thèm lắm nhưng chẳng lẽ lại ra cướp gà ăn thì mất thể diện quá, liền gọi tên đàn em ra.
- Mày xem thằng kia nó làm gì với con gà đầu tiên thì mày cũng làm y như thế với nó. Nó bẻ cánh mày bẻ tay, nó bẻ đùi gà mày cũng bẻ đùi nó... Nếu mày không làm thế với nó thì tao sẽ làm thế với mày - đại ca gằn giọng.
- Vâng, thưa đại ca.
Chú phạm nhân mới toát hết mồ hôi hột... Nhưng một lúc sau... tên đàn em quay về bẩm báo đại ca, vừa đi vừa khóc:
- Em xin chịu tội với đại ca em không làm được.
- Thằng này nhu nhược quá, thế nó đã làm gì với con gà đầu tiên?
- Nó liếm phao câu con gà.
ƯỚC MUỐN!!!
Một chàng trai xấu xí và đen đủi nên ko được các cô gái để ý tới. Quá buồn rầu, nên chàng trai cầu xin Chúa:
- Mong Chúa cho con được trở nên hấp dẫn hơn trong mắt các cô gái!
Chúa rất nhân từ và nhận lời:
- Ta đồng ý, vậy con muốn mình trở nên như thế nào ta sẽ biến con thành như vậy?
Chàng trai mừng rỡ và xin Chúa:
- Chúa hãy cho con trở nên trắng trẻo và mọi cô gái đều phải cần đến con!
- Con thật sự muốn được như vậy phải không?
- Dạ, con rất muốn ạ!
- Con không hối tiếc chứ?
- Dạ, con không hối tiếc ạ!
Và trong nháy mắt, chàng trai đã biến thành 1 chiếc bồn cầu thật trắng trẻo và thơm tho!!!! Chúa đã đưa hai tay lên và nói:
- Thật đáng tiếc!!!!
TIẾNG VỌNG
Một người đàn ông và vợ anh ta đi du lịch về miền Tây và dừng lại ở một tấm biển đề "Tiếng vọng".
Người vợ bảo:
- Thử xem!
- Anh nghĩ đó là điều ngốc nghếch, nhưng cũng thử một lần xem sao!
Người chồng nói rồi hét thật to:
- Vô lý!
Sau một phút, anh ta bảo:
- Thấy không, chẳng có gì xảy ra cả!
Người vợ bảo:
- Thử lần nữa xem!
Lần này anh ta lại hét:
- Tôi là người bảnh trai nhất trên đời!
Và bấy giờ mới nghe tiếng dội lại: "Vô lý ...lý ...lý"
CHỈ CÓ MỘT NỬA
1.Bố vợ hỏi con rể:
- Dạo này con làm ăn thế nào?
- Dạ chỉ một nửa thôi.
- Một nửa là thế nào?
- Là chỉ có ăn thui chứ ko làm ạ....
2.- Thằng Tèo, sao dạo này mày rượu chè, cờ bạc, trai gái...hư đốn thế?
- Dạ, con đâu có thể, chỉ một nửa thui, ba mắng oan có quá.
- Một nửa là thế nào?
- Dạ con chỉ uống rượu chứ không ăn chè, chỉ có đánh bạc chứ không chơi cờ, chỉ có gái chứ không có trai.
- Trời...
PHỤ NỮ THẬT NGUY HIỂM!!!
Cơ quan tình báo nước nọ cần tuyển một nhân viên xuất sắc để thực hiện điệp vụ cực kỳ khó khăn. Qua nhiều vòng sát hạch, kiểm tra về lý lịch, thể lực, tâm lý và phỏng vấn, cuối cùng, họ chọn được ba người, trong đó có một phụ nữ
Trong bài trắc nghiệm cuối cùng, các nhân viên tình báo đưa một trong hai người đàn ông tới một cánh cửa kim loại lớn và đưa cho anh ta khẩu súng ngắn:
- Chúng tôi cần chắc rằng anh sẽ thực hiện mọi mệnh lệnh, bất kể trong tình huống nào. Trong phòng này, anh sẽ thấy vợ anh đang ngồi trên ghế. Hãy giết cô ta!
Người đàn ông đáp: - Các ông đùa chắc. Tôi không thể bắn vợ tôi được. Không bao giờ!
Đám điệp viên cựu trào nhún vai:
- Vậy thì anh không phải là người thích hợp cho điệp vụ này. Hãy dẫn vợ anh về nhà đi!
Người đàn ông thứ hai cũng được chỉ dẫn tương tự. Anh ta cầm khẩu súng và đi vào phòng. Không khí tĩnh lặng trong 5 phút rồi anh ta trở ra, nước mắt lưng tròng:
- Tôi đã cố nhưng tôi không thể giết vợ được!
Đám điệp viên tỏ ra thất vọng:
- Anh không có được phẩm chất cần thiết. Hãy đưa vợ về nhà đi.
Cuối cùng, đến lượt người phụ nữ được trao khẩu súng và nhận lệnh hạ sát chồng. Cô ta cầm khẩu súng, đi vào phòng. Những phát súng nổ vang lên liên tiếp rồi các điệp viên nghe tiếng thét, tiếng đổ vỡ, tiếng đập huỳnh huỵch vào tường.
Sau vài phút, tất cả trở lại yên tĩnh. Cánh cửa từ từ mở ra và người phụ nữ bước qua khung cửa. Cô ta lấy tay áo quệt mồ hôi trên trán:
- Khẩu súng này nạp toàn đạn không đầu. Tôi đã phải dùng đến ghế và báng súng!