Thơ Chào Mừng 8-3
Em cứ ngồi ngắm hoa.
Em cứ ca cứ hát.
Anh sẽ lo rửa bát.
Anh sẽ lo quét nhà.
Anh sẽ lo giặt là.
Em uống gì anh pha.
Chợ gần hay chợ xa.
Anh lần ra được hết.
Món em ưa anh biết
. Em cứ chờ mà xem.
Em đánh phấn xoa kem.
Anh nhặt rau vo gạo.
Em ung dung đọc báo.
Anh tay nấu tay xào.
Anh tự làm không sao.
Đừng lo gì em nhé.
Tà áo em tuột chỉ.
Đưa anh khâu lại giùm.
Nho anh mua cả chùm.
Buồn mồm em cứ nếm.
Bạn gái em mà đến.
Cứ vô tư chuyện trò.
Anh tắm cho thằng cu.
Rồi anh ru nó ngủ.
Màn hình bao cầu thủ.
Nghe em hét "vào rồi".
Hết một ngày em ơi.
24h thôi nhé. (8/3)
Cầm ... Kỳ ... Thi ... Họa
Cầm:
Đàn đứt dây như nữ nhi bạc mệnh
Rèm châu ẩn bóng giai nhân
Cung thương ai oán than phần nữ nhi.
Đàn ai gảy khúc biệt ly
Nhạn nam én bắc biết chi hiệp hòa
Sầu cho một đóa trà hoa
Bên hiên thao thức lệ nhòa chứa chan.
Tình ca lỗi nhịp dở dang
Chùng dây long phiếm tơ đan rối bời
Hồn như lạc lõng chơi vơi
Mình ta ,ta khóc ôm đời tan thương
Hoa kia rơi rụng giữa đường
Ai người quân tử đào mồ chôn hoa?
Kỳ:
Đi một nước sai cả ván cờ.
Cuộc đời dâu bể nắng mưa
Trăm gian ngàn khó mà chưa hiểu đời.
Cờ cũng vậy,khó mà chơi!
Suy đi tính lại đổi dời nhiều phen.
Lúc ta thắng,lắm kẻ khen
Còn khi thất bại ai thèm hoan nghênh.
Khi chìm khi nổi lênh đênh
Đời là như vậy cờ nào khác chi?
Khôn ngoan tìm nước mà đi
Kẻo đem thua hết những gì trong tay.
Hỡi trên nhân thế có hay,
Cờ chơi đã khó, cờ đời khó hơn.
Thi:
Gieo vần thơ cho đời thêm bay bổng
Trăng kia khi tỏ khi mờ
Đời người thi sĩ tỏ mờ như trăng
Trăng thanh núp bóng chị Hằng
Còn ta,ta chỉ than rằng cô đơn.
Tìm nơi thủy tú tiên sơn
Để ta vui sướng giận hờn riêng ta.
Khi vui hoa lá hát ca
Khi buồn mây nước xót xa âu sầu.
Về đâu ơi hỡi về đâu
Về đâu ơi hỡi ,biết đâu mà về?
Thế gian lắm kẻ khen chê
Dẫu cho thê thảm ê chề mặc ta!
Họa:
Vẽ rồng điểm mắt,vạn người mê say!
Tay tiên từng nét lã lơi
Vẽ mây, mây biếc,vẽ trời , trời xanh.
Hỡi cô tố nữ trong tranh
Môi hồng má đỏ thanh thanh dáng đào.
Biết là bao thuở gặp nhau
Hồn mơ tiên nữ rước vào thiên thai.
Chẳng do tôi có hoa tay
Mà do năm tháng hăng say luyện rèn.
Xin ai chớ để ố hoen
Đau lòng họa sĩ, xem tranh như mình.
Tô màu điểm sắc lung linh
Càng tô càng thắm tươi xinh cuộc đời
[Cầm Kỳ Thi Họa]
Thế gian một cuộc khóc cười
Cầm Kỳ Thi Hoạ ai người tri âm?
Một bài thơ rất độc đáo này mọi người
bài thơ: Đọc xuôi, đọc người, cắt bớt chữ ở mỗi câu... mà vẫn rất hay?
1) Đọc xuôi:
Ta mến cảnh xuân ánh sáng ngời
Thú vui thơ rượu chén đầy vơi
Hoa cài dậu trúc cành xanh biếc
Lá quyện hương xuân sắc thắn tươi
Qua lại khách chờ sông lặng sóng
Ngược xuôi thuyền đợi bến đông người
Xa ngân tiếng hát đàn trầm bổng
Tha thướt bóng ai mắt mỉm cười
2) Đọc ngược:
Cười mỉm mắt ai bóng thướt tha
Bổng trầm đàn hát tiếng ngân xa
Người đông bến đợi thuyền xuôi ngược
Sóng lặng sông chờ khách lại qua
Tươi thắm sắc xuân hương quyện lá
Biếc xanh cành trúc dậu cài hoa
Vơi đầy chén rượu thơ vui thú
Ngời sáng ánh xuân cảnh mến ta.
3) Bỏ hai từ đầu ở mỗi câu, đọc xuôi:
Cảnh xuân ánh sáng ngời
Thơ rượu chén đầy vơi
Dậu trúc cành xanh biếc
Hương xuân sắc thắm tươi
Khách chờ sông lặng sóng
Thuyền đợi bến đông người
Tiếng hát đàn trầm bổng
Bóng ai mắt mỉm cười
4) Bỏ hai từ cuối ở mỗi câu đọc ngược:
Mắt ai bóng thướt tha
Đàn hát tiếng ngân xa
Bến đợi thuyền xuôi ngược
Sông chờ khách lại qua
Sắc xuân hương quyện lá
Cành trúc dậu cài hoa
Chén rượu thơ vui thú
Ánh Xuân cảnh mến ta
5) Bỏ ba từ đầu ở mỗi câu, đọc ngược:
Cười mỉm mắt ai
Bổng trầm đàn hát
Người đông bến đợi
Sóng lặng sông chờ
Tươi thắm sắc xuân
Biếc xanh cành trúc
Vơi đầy chén rượu
Ngời sáng ánh xuân
6) Bỏ ba từ cuối ở mỗi câu,đọc xuôi :
Ta mến cảnh xuân
Thú vui thơ rượu
Hoa cài dậu trúc
Lá quyện hương xuân
Qua lại khách chờ
Ngược xuôi thuyền đợi
Xa ngân tiếng hát
Tha thướt bóng ai
7) Bỏ bốn từ đầu ở mỗi câu,đọc xuôi:
Ánh sáng ngời
Chén đầy vơi
Cành xanh biếc
Sắc thắm tươi
Sông lặng sóng
Bến đông người
Đàn trầm bổng
Mắt mỉm cuời
Bỏ bốn từ cuối ở mỗi câu, đọc ngược:
Bóng thướt tha
Tiếng ngân xa
Thuyền xuôi ngược
Khách lại qua
Hương quyện lá
Dậu cài hoa
Thơ vui thú
Cảnh mến ta
BÀI THƠ TẶNG THẦY
Chân tình,nhiệt huyết ấy thầy tôi
Vất vả bao năm nghiệp trồng người
Cặm cụi đêm ngày trông em trẻ
Mong đem hạnh phúc đến cho đời
Bao nhiêu năm đứng trên bục giảng
Cùng bạn đường phấn trắng bảng đen
Thầy mãi vẫn đưa đò trầm lặng
Mỗi chuyến đò mỗi lứa chúng em
Cảm ơn thầy dạy em lẽ phải
Những điều hay trong sáng thơ ngây
Cảm ơn thầy cho em tất cả
Thầy cho em cuộc sống muôn màu
Nay cầm bút vò đầu suy nghĩ
Viết bài thơ dâng tặng lên thầy
Những vần thơ ngượng ngạo thơ ngây
Nhưng chan chứa tình người thầy dạy
Công ơn thầy nặng tựa biển sâu
Em dẫu viết muôn lời khó tả
Em dẫu biết nhưng em vẫn viết
Bởi lòng em luôn nhớ đến thầy
Thầy Ơi...!
Mãi mãi bên con tiếng của thầy vang vọng
Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua
Bài giảng thầy như chắp cánh ước mơ
Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích
Có những lúc lặng thầm, con ngắm:
Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn...
Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm
Sao thấy được nỗi lòng thầy cùng năm tháng!
Đã đi qua một thời và con đã lớn
Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô
Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số
Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.
Ở nơi xa theo hương bay của gió
Con gởi lòng mình thương kính đến thầy yêu.
Lời Của Thầy
Rồi các em một ngày sẽ lớn
Sẽ bay xa đến tận cùng trời
Có bao giờ nhớ lại các em ơi
Mái trường xưa một thời em đã sống
Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng
Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao
Thuở học về cái nắng xôn xao
Lòng thơm nguyên như mùi mực mới
Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới
Thầy trò mình cũng có lúc chia xa
Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha
Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ
Một lời khuyên biết thế nào cho đủ
Các em mang theo mỗi bước hành trình
Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên:
Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá...
Rồi các em mỗi người đi mỗi ngả
Chim tung trời bay bổng cánh thanh niên
Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền
Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ
Ngày xa trường
Sắp xa rồi hai tiếng "thầy ơi"
Sẽ chẳng còn nghe tiếng nói cười
Những bài thầy giảng lòng ghi nhớ
Em giữ hành trang bước vào đời
Ngày mai cất bước xa trường lớp
Hôm nay còn đó mãi không thôi
Bài thơ vọng lại đầy lưu luyến
Chân níu bàn chân, nước mắt rơi..
Trường Cũ
Đã lâu rồi không về thăm trường cũ
Nhớ hàng cây nhớ ghế đá thân thương
Nhớ thầy cô nhớ những buổi tan trường
Nhớ lớp học ôi vô vàn thương nhớ
Thời gian ơi xin hãy quay trở lại
Mang em về kỷ niệm dấu yêu
Ngồi nơi đây mà nhớ lại bao điều
Thầy cô đã mở đường em tiếp bước
Ngày hôm nay những gì em có được
Nhờ thầy cô vun đắp kiến thức em
Thầy trồng cây cho bóng mát sau này
Cô ươm trái cho vườn xanh tươi mãi
Ngày xưa ơi nhớ những ngày thơ dại
Vẫn có thầy và bạn mãi bên ta.
Thầy Cô
Thầy chính là những vì sao thắp sáng
Là đèn đường soi rạng lối em đi
Còn Cô là người mẹ hiền phú quí
Mà trời dành để dậy dỗ chúng em
Mỗi năm chỉ có một lần
Hai mươi, mười một, ngày dành Thầy - Cô
Học trò bao nét điểm tô
Khăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng
Trời thu nắng đẹp tưng bừng
Đứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinh
Tung tăng biểu lộ ân tình
Bao ngày mệt nhọc Thầy - Cô dỗ dành
Bây giờ vài phút mỏng manh
Chúng em họp lại, kính Cô, kính Thầy
Ngày vui nhà giáo sum vầy
Mong thầy - cô khỏe, trồng người tiếp sau